LỜI MỞ ĐẦU
Để đạt được những hiệu quả nhất định, trước khi đọc Bạch Thoại Phật Pháp nên đọc lời cầu nguyện dưới đây:
“Cảm tạ Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát. Xin gia trì cho đệ tử __(họ tên) để con đọc và hiểu được nội dung của Bạch Thoại Phật Pháp, để năng lượng của Bạch Thoại Phật Pháp gia trì bổn tánh của con, phù hộ cho con khai sáng trí tuệ, tiêu trừ nghiệp chướng, mọi điều kiết tường. Con xin cảm tạ Bồ Tát”.
Tập 114 – THẬP NHƯ THỊ - NHẤT NHƯ BẤT NHỊ
Sư
phụ Lư Quân Hoành giảng giải Bạch Thoại Phật Pháp ngày 5/8/2020
Chào
quý vị, hôm nay Sư Phụ tiếp tục giảng về Bạch Thoại Phật Pháp.
Hôm
nay, Sư Phụ sẽ giảng cho quý vị về “Như thị”. Trong kinh Phật có nói đến “Thập
Như Thị” – tức là mười cái “như thị”. Chữ “như” (如) chính là chỉ bản tính chân thật, bất biến của tất
cả vạn vật. Chữ “thị” (是) có
nghĩa là chân thật, không hư vọng. Khi chúng ta nói “như thị, như thị”, chính
là “chân thật, chân thật; không hư vọng, không hư vọng”. Trong Kinh Pháp Hoa từng
giảng rằng: “Duy Phật dữ Phật”, tức là chỉ có Phật và Phật mới có thể thấu hiểu
được “cứu cánh chư Pháp thực tướng”. Nói cách khác, cái thực tướng của vạn Pháp
ở thế gian này một cách rốt ráo, thực tại và bất biến, chỉ có chư Phật mới có
thể thấu hiểu. Kinh Phật dạy: “Sở vị chư Pháp: như thị tướng, như thị tính, như
thị thể, như thị lực, như thị tác, như thị nhân, như thị duyên, như thị quả,
như thị báo, như thị bản mạt cứu cánh”. Tiếp theo, Sư Phụ sẽ giải thích từng điều
một cho quý vị. “Bản mạt cứu cánh” có nghĩa là một sự việc từ đầu đến cuối rốt
cuộc là như thế nào, là một sự việc chân thật bất biến ra sao. Người xưa nói
“như thị, như thị” chính là “là thật đó, là thật đó”, không phải giả.
“Thập
Như Thị” là chỉ mười điều kiện tất yếu cho sự tồn tại của thực tướng các Pháp.
Thực tướng chân thật của các Pháp ở thế gian này là có điều kiện. Nếu không phải
xuất phát từ bản tính chân thật, không phải là chân thật không hư vọng, thì
chưa chắc đã phù hợp với điều kiện này. Trong vũ trụ vạn hữu, bao la vạn tượng
này, chân lý và quy luật tất yếu chính là: cái thể chân thật, cái lực chân thật,
cái tác chân thật, cái như thị nhân, như thị quả… chân thật. Chúng ta thường thấy
trong phim ảnh, có nhiều cư sĩ hỏi các vị cao tăng đại đức: “Thưa Sư Phụ, sự
tình là thế nào ạ?” Vị Sư Phụ đó liền nói với họ: “Như thị nhân, như thị quả”,
thực ra chính là nói về cái nhân và cái quả có thật. Bây giờ, Sư Phụ sẽ bắt đầu
phân tích từng điều trong “Thập Như Thị” cho quý vị nghe, để giúp chúng ta liễu
giải được Chân Như Thực Tướng của Phật Pháp. Trong mười Pháp giới, mỗi một giới
đều có Chân Như Thực Tướng của nó.
Như
thị tướng (如是相) là gì? Đúng
như tên gọi, “như thị tướng” chính là hình tướng biểu hiện ra bên ngoài. “Ôi,
người này…” khi ta nhìn thấy họ, đó chính là như thị tướng. “Đúng thật là… Anh
xem…” là một hình tướng, một bản tướng thể hiện ra mà ta thực sự nhìn thấy được.
Đó chính là như thị tướng.
Như
thị tính (如是性) là nói về điều
gì? Chính là lý tính sẵn có bên trong. Nhiều người cho rằng lý trí quan trọng
hơn. Lý tính, một người khi đã thấu hiểu thế giới này thì bên trong sẽ có được
lý tính. Người có lý tính sẽ không tranh cãi với người khác. Người có lý tính
có thể hóa giải phiền não trong tâm mình. Người có lý tính khi gặp phiền não liền
chuyển thành Bồ đề. Lý tính chính là “như thị tính”. Bởi vì con người chúng ta
vốn đã có sẵn phương Pháp để giải quyết phiền não và vấn đề, chỉ là quý vị chưa
khai quật nó ra mà thôi.
Như
thị thể (如是体) là gì? Đó là bản
chất mà vạn vật sở hữu. Bất cứ việc gì cũng có bản chất của nó, phải không? Ví
dụ, xây một ngôi nhà, bản chất của nó là gì? Là gạch, đúng không? Xây một tòa
cao ốc cần có cốt thép và xi măng, đó chính là bản chất của nó, là “như thị thể”.
Như
thị lực (如是力) là gì? Là sức
mạnh, là một loại sức mạnh được sinh ra từ cái “thể”. Hôm nay quý vị có một
thân thể, một thân thể khỏe mạnh, thì có phải sẽ tạo ra một loại sức mạnh tương
ứng với thân thể khỏe mạnh đó không? Nếu không thì sức mạnh từ đâu mà có? Vì có
cái “thể” tồn tại.
Tiếp
theo là Như thị tác (如是作).
Người ta thường nói tạo nghiệt, tạo nghiệp. “Như thị tác” có nghĩa là nghiệp
thiện ác đã tạo tác. “Như thị tác” chính là để nói với mọi người rằng thiện ác
rồi cũng có báo ứng, làm thiện được thiện, làm ác gặp ác. Cái nghiệp này là do
mình tạo tác một cách thực sự, cái thiện này cũng là do mình làm ra một cách thực
sự. Cho nên, khi biết những điều này rồi, quý vị sẽ hiểu rằng khổ đau đến là do
mình tạo nghiệp, còn phước báu đến, được hưởng phúc, đó là do việc thiện của
mình.
Như
thị nhân (如是因) là gì? Chính
là cái nhân đã gieo, là cái nhân của thân, khẩu, ý đã được gieo xuống một cách
thực sự. Quý vị gieo cái nhân này xuống rồi, có phải là thân đã phạm giới
không? Khẩu nghiệp? Hay trong ý niệm đã phạm giới? Những cái nhân này một khi
đã gieo xuống, chúng đều là có thật, đó chính là “như thị nhân”.
Như
thị duyên (如是缘) là gì? Duyên chính là trợ duyên giúp cho nhân
sinh ra quả. Bởi vì cái nhân đã gieo xuống sẽ có ngày quả chín muồi, tuy nhiên,
trước khi quả chín thì cần có trợ duyên. Ví dụ, hai vợ chồng cãi nhau, người
cha ở sau lưng nói xấu mẹ, người mẹ ở sau lưng nói xấu cha, cái ác duyên giữa
hai người đã được gieo xuống. Nhưng đứa con lại đi nói với mẹ rằng: “Ba ở sau
lưng nói xấu mẹ đó”, hoặc đứa con nói với cha: “Mẹ ở sau lưng nói xấu ba đó”.
Điều này đã khiến ác duyên của hai người bùng phát. Đây chính là trợ duyên –
thúc đẩy cho ác duyên của họ chín muồi, hoặc thúc đẩy cho thiện duyên của họ
chín muồi. Chúng ta hãy chuyển nó thành năng lượng tích cực. Có một người luôn
âm thầm làm việc tốt, không bao giờ nói cho ai biết, và mọi người cũng không
hay. Nhưng có một người khác đã nói với mọi người rằng: “Quý vị có biết không?
Anh/chị A, một người thầm lặng và chăm chỉ, đã luôn làm rất nhiều việc thiện.
Những gì quý vị đang làm đều là do anh/chị ấy âm thầm thực hiện”. Mọi người liền
nghĩ: “Thật là một người tốt quá!”. Thế là ai nấy đều kính trọng người ấy, đưa
người ấy lên làm tấm gương. Thực ra, đây chính là đã trợ duyên cho người ấy, là
trợ duyên giúp cho nhân sinh ra quả.
Tiếp
theo là Như thị quả (如是果).
“Như thị quả” là gì? Là quả được sinh ra do duyên thôi thúc. “Thôi thúc” nghĩa
là gì? Là thúc đẩy, làm cho tăng trưởng. Ví dụ, cái quả này đến, nó đến một
cách thực sự, cái quả này đến là chân thật không hư dối. Chỉ cần quý vị gieo
nhân, nhất định sẽ có quả sinh ra. Chỉ cần quý vị mắng người khác, người khác có
thể sẽ mắng lại quý vị. Hôm nay quý vị chỉ cần ở sau lưng nói xấu người khác, sớm
muộn gì họ cũng sẽ biết và sẽ không vui, vì cái duyên này đã gieo xuống, nó sẽ
thôi thúc sinh ra quả báo này. Cho nên Bồ Tát dạy chúng ta phải hiểu những điều
này để không đi nói năng bừa bãi nữa. Khi quý vị muốn nói điều không tốt về người
khác, hãy nghĩ xem liệu họ có biết không? Nếu quý vị cảm thấy họ sẽ biết, thì đừng
nói. Vì vậy, trong cõi Phật Pháp, chúng ta không nói xấu người khác, không nói
đến khuyết điểm của người khác, mà hãy nhìn lại chính mình nhiều hơn.
Thứ
chín là Như thị báo (如是报). “Như thị báo” là báo ứng do nhân chiêu cảm mà
có. Cái nhân đã gieo xuống có sinh ra báo ứng không? Muốn trốn cũng không trốn
được. Lấy một ví dụ đơn giản, hôm nay quý vị vừa ra khỏi cửa, thấy trời lất phất
mưa, quý vị nghĩ: “Hay là vào nhà lấy cái ô?” Rồi lại nghĩ: “Thôi, đã ra ngoài
rồi, giờ quay về lấy ô mệt quá. Thôi kệ, cố chịu một chút, đi cũng không xa.” Vừa
đi được vài bước, “rào” một cái, mưa trút xuống như thác. Đây chính là vì cái
nhân lười biếng hôm nay đã chiêu cảm quả báo là quý vị bị ướt sũng toàn thân.
Báo ứng như thế này luôn như hình với bóng. Hôm nay quý vị nhìn người khác bằng
ánh mắt thiện ý, người ta sẽ đáp lại quý vị bằng một ánh mắt thiện ý. Hôm nay
quý vị lườm người khác một cách ác ý, người ta sẽ nhìn lại quý vị một cách hằn
học. Giới trẻ bây giờ chỉ cần liếc mắt đưa tình một cái là có thể rước họa vào
thân, người ta sẽ để ý đến bạn ngay. Cho nên đừng tạo nhân, nếu không nhất định
sẽ có quả báo.
Thứ
mười là Như thị bản mạt cứu cánh (如是本末究竟). Thực ra, “như thị bản mạt cứu cánh” chính là điều
chúng ta thường nói, làm một việc gì đó thì kết quả cuối cùng sẽ như thế nào, rốt
ráo là ra sao? Đó là lấy “Như thị tướng” làm gốc (bản) và lấy “Như thị báo” làm
ngọn (mạt). Cuối cùng rồi cũng sẽ phải chịu báo ứng, có bắt đầu thì sẽ có kết
thúc. Bất cứ ai cũng phải nghĩ đến những điều này. Nhiều đứa trẻ sau khi tốt
nghiệp tìm được việc làm, liền reo lên: “Con tìm được việc rồi, vui quá!”. Quý
vị nên biết rằng, hễ có ngày bước vào thì sẽ có ngày bước ra. Một đứa trẻ ra đời,
gia đình reo lên: “Vui quá!”. Quý vị phải nghĩ đến rằng rồi sẽ có một ngày nó
phải rời đi. Hôm nay quý vị có được chức vị này, có thể một ngày nào đó quý vị
cũng sẽ phải rời khỏi chức vị đó. Đây chính là như thị quả, như thị nhân, như
thị báo… Tất cả mọi sự, mọi vật đều có một chân lý bất biến, một bản tính chân
thật, không thể có chút giả dối, hư ngụy nào. Quý vị đều phải hiểu rõ điều này.
Một người thành công, tại sao họ có thể thành công? Vì họ biết rằng hôm nay họ
làm gì thì nhất định sẽ gặt được quả đó, họ làm lành tích đức, cuối cùng sẽ đạt
được cứu cánh viên mãn.
Trong
mười Pháp giới của Phật Pháp, có một khái niệm gọi là “Thập Như Thị”, bây giờ mọi
người đã biết chưa ạ? Sư Phụ vừa mới giảng giải một cách đơn giản về “Thập Như
Thị” cho quý vị. Sau này quý vị phải hiểu rằng, trong việc tu học, nếu quý vị
có thể y theo “Thập Như Thị” mà dụng tâm, thì sau khi nhân duyên chín muồi, bất
kể gặp phải duyên gì, chỉ cần tiếp xúc, quý vị sẽ lập tức biết được đó là thiện
hay ác, biết rằng việc này nhất định sẽ có quả báo, và quý vị sẽ hoát nhiên
khai ngộ. Thử nghĩ xem có phải vậy không? Người ta nói với quý vị: “Chúng ta đi
làm một việc này nhé, cái này rẻ lắm…”. Quý vị sẽ biết ngay, hễ là đồ rẻ thì
chưa chắc đã là hàng tốt, đơn giản vậy thôi. Trong tâm quý vị có “như thị”, hiểu
được như thị nhân ắt sẽ có như thị quả: “Tại sao nó lại rẻ? Chắc chắn phải có
lý do chứ?”. Giống như việc mua nhà vậy, tại sao căn nhà này lại bán rẻ thế?
Quý vị đi xem nhà, thấy mọi thứ đều tốt, trước sau không có gì xấu, phong thủy
không vấn đề, trong nhà cũng đẹp, tại sao lại bán rẻ như vậy? Ồ, rẻ thế thì mua
ngay, trúng mánh rồi! Hàng xóm không ai thèm nói chuyện với quý vị. Ở được một
thời gian, hàng xóm mới cho quý vị biết, người ở trong căn nhà này trước đây đã
chết vì bệnh phong cùi. Quý vị thử nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện
không có như thị nhân, như thị quả? Trên thế gian này, gieo nhân nào gặt quả nấy.
Chỉ có bản thân quý vị ngu si, không liễu giải, tin vào sự việc đó. Chỉ cần quý
vị “ngộ duyên xúc trứ” (gặp duyên và tiếp xúc với nó), quý vị phải hoát nhiên
khai ngộ, phải lập tức minh bạch. Thời xưa, người tu tâm chỉ cần học “Thập Như
Thị” thôi mà đã có rất nhiều người tu tâm kiến tính thành Phật. Không cần giảng
gì khác, chỉ giảng về nhân quả là có thể thành Phật. Bởi vì quý vị biết gieo
nhân nào gặt quả nấy, nếu quý vị hiểu được “Thập Như Thị” thì làm sao có thể đi
tạo ra cái nhân xấu đó được? Như thị nhân, như thị quả. Hôm nay quý vị ngấm ngầm
hại người khác một chút, cái nhân đó đã gieo xuống, việc người khác ngấm ngầm hại
lại quý vị chỉ là chuyện sớm muộn.
Kiến
tánh thành Phật, khi quý vị đã minh bạch đạo lý rồi, quý vị sẽ biết rằng điều
quan trọng nhất của Phật Pháp là phải luôn luôn phát khởi được năng lực quán
chiếu trong đời sống hàng ngày của mình. Quý vị có quán chiếu không? Quý vị có
nhìn thấu sự vật không? Có nhìn thấu bản tánh của mình không? Quý vị biết vấn đề
của mình nằm ở đâu, quý vị biết mình không qua được ải sắc dục nam nữ, tự mình
biết rất rõ, vậy thì đừng nên tiếp xúc. Quý vị biết mình không kiểm soát được
trong việc ăn uống, vậy hãy bớt tiếp xúc với đồ ăn. Quý vị biết mình không thể
chạm đến vấn đề tiền bạc, vậy thì đừng chạm vào, như thế sẽ tăng cường sức mạnh
cho quý vị ở phương diện đó. Cho nên “quán chiếu, quán chiếu” chính là phải
luôn luôn quán chiếu, soi xét và giữ gìn cái tâm của mình, đừng để nó tham,
sân, si, mạn, nghi, đừng để bản thân rơi vào cõi đời năm trược ác thế.
Pháp
thế gian và Pháp xuất thế gian là một chứ không phải hai. “Nhân thành tức Phật
thành” (Nhân cách hoàn thiện thì Phật cách cũng thành tựu). Quý vị muốn tu để
thoát khỏi Lục Đạo hay tu ngay trong Lục Đạo, thực ra cũng chỉ là một chữ “tu”.
Làm người tốt hay làm người không tốt, cũng đều là làm người. Học giỏi hay học
không giỏi, cũng đều là học. Là một chứ không phải hai. Người có thể học Phật
chính là “nhất Pháp như”. “Nhất Pháp như” nghĩa là gì? Chính là phải liễu giải
được tướng chân thật của sự vật, Chân Như Thực Tướng, tất cả các Pháp đều có
chung một cái gốc chân thật. Hãy nhớ rằng, nhìn vấn đề phải nhìn vào bản chất,
thế gian hết thảy đều là hư không. Có thể nhìn thấy bản chất của sự vật chính
là “nhất như bất nhị”, tức là đã minh bạch rằng dù là xuất thế gian hay thế
gian, cũng đều là một chứ không hai. Phải hiểu rằng, trên thế gian này, dù tu
xuất thế hay tại thế, tất cả đều là chân thật, cần phải dụng tâm, có duyên phận,
phải hiểu rõ tất cả thực tướng. Liễu giải được rồi mới có thể tu thành, không
thể liễu giải Chân Như Thực Tướng thì không thể tu thoát khỏi Lục Đạo. Muốn chứng
đắc được phiền não và Bồ đề không hai, thì phải chuyên tâm liễu giải Chân Như
Thực Tướng. “Phiền não tức Bồ đề”, là một chứ không phải hai. “Sinh tử và Niết
Bàn cũng không hai”, cũng đều như nhau cả. Nhìn sự vật phải nhìn vào bản chất của
nó, phải hiểu rõ đạo lý này.
Một
người khi mê mờ, không hiểu, thì họ đang ở trong cõi thế gian. Một người khi
giác ngộ, họ đang ở trong cõi Tịnh Độ. Hôm nay quý vị nghĩ thông suốt, quý vị
đang sống trên thiên đàng. Hôm nay quý vị nghĩ không thông, đang sống trong đau
khổ, chính là đang sống ở cõi thế gian. Làm thế nào để tâm và niệm của mình được
thanh tịnh? Tâm phải tịnh, cho nên Sư Phụ đã viết hai chữ “Tịnh Tâm”. “Tâm tịnh
tức Phật độ tịnh”. Với một cái tâm thanh tịnh, thì trong tâm quý vị chính là
cõi Tịnh Độ, và Bồ Tát có thể thường trụ nơi đó.